💬
Chuyến đi rừng đầu đời của tui bắt đầu từ một hôm nọ, đang dạo chơi trên mạng thì vũ trụ gửi tín hiệu xuống cho tui 1 bài viết về Shinrin-yoku, nôm na là tắm rừng. À, hổng phải dô rừng tắm suối đâu nha, hí hí, từ này đơn giản là dành thời gian để đắm mình trong rừng. Khi đắm mình vào không gian như vậy, bao mệt mỏi căng thẳng lại được thổi bay đi mất lại tăng cường thêm sức khoẻ vì cây xanh giải phóng các loại dầu tự nhiên nôm na gọi là phytoncides rất có lợi cho hệ thống miễn dịch của con người, trong đất thì có chứa một loại vi khuẩn tên là Mycobacterium vaccae đánh bay "trầm cảm" luôn. Vậy thì tại sao hởm đi thăm rừng liền, đúng hông nà?!
Rong ruổi trên đường theo lộ trình google maps bày ra, sau 4 giờ đồng hồ chúng tui chạm ngõ Nam Cát Tiên, lần này đi tui chọn ở một homestay đối diện rừng, cũng khá là tiện nhưng lần sau nhứt định sẽ vô rừng thuê lều ngủ lại luôn cho nó trọn vẹn hơn. Sau khi nhận phòng, ăn trưa, nghỉ ngơi xong chiều tui đặt thuyền đi ngắm hoàng hôn với mức 180k một người, lượn qua lượn lại, dõi theo ông mặt trời từ từ đi ngủ sau những rặng cây rừng. Anh lái thuyền dừng giữa sông, chấm dứt mọi tiếng ồn, thời gian như lắng đọng lại, thong dong đến lạ. Sau đó thì tui định đặt tour đi xem sở thú đêm trong rừng, xu sao hôm đó đông quá nên hết lượt, nên mọi người nhớ gọi liên hệ với Nam Cát Tiên trước khi đi nghen.
Sáng hôm sau, tui dậy thật sớm, bắt chuyến đò qua sông đến với Nam Cát Tiên, rẽ trái thuê xe đạp xong bắt đầu hành trình "tắm rừng". Thầm cảm ơn cơn mưa tối hôm qua đã làm thời tiết dịu êm, khu rừng thay áo mới đón tui dịu êm. Và cũng thầm cảm ơn mấy bài tập chạy bộ trên không mỗi ngày ở gym làm tui đủ sức chạy một vòng 7 cây số đến Thác Trời thì mới bắt đầu đuối sức, haha. Mà hôm ấy lạ lắm, tui đi loạn quanh giữa rừng, len lỏi vào đường đi bộ dài đằng đẵng để thăm cây Tung cổ thụ, chạy qua những con đường đầy đá, sình lầy làm nặng thêm bánh xe nhưng tui không bỏ cuộc mà lại thấy tràn trề niềm vui lắm lắm.
Còn một phần dưới comment nữa, mọi người đọc tiếp bên dưới nghen! @ Nam Cát Tiên